Vũ Thư Nguyên

Y là Nghề, Văn, Thơ, Nhạc là Nghiệp

Đời đi qua

Đời đi qua
đã nhuốm màu
Chiều phong thu
dựng gánh sầu hai vai
Bãi hoang soi rõ dấu hài
Mùi hương còn đượm
trong ngày còn ghi
Mai sau lấy tóc đền nghì
Lấy thân bồi thể trong kỳ hiện sinh
Mai sau lên núi tụng kinh
Trồng hoa phiến đá cắm bình thời gian
Tìm ta em xuống suối vàng
Sầu chồng chất phiến lên hàng ta ghi
Lưng trời gió động hồ nghi
Cây ôm tóc khóc lấy gì mai sau?
Tuổi trăng nào ?
Đã hoá sao
Khăn chưa thấm lệ đã chào mất nhau
Chẳng bao giờ ?
Biết khi nào ?
Nơi ta núi dựng
thành sầu ngàn năm

Next Post

Previous Post

© 2024 Vũ Thư Nguyên

Theme by Anders Norén