Sáng ra ta vác xác vô trường
Mắt quầng, tóc rối thật thảm thương
Ba lô chồng chất một kho chữ
Lận đận, long đong, cửa học đường
Chân xiêu, bước vẹo thật vô duyên
Expresso, một “shot” tỉnh giấc thiền
Sáng đêm tụng niệm pho kinh sử
“Ông mê” *, đầu nhức, hoá ta điên
Bữa nay, bỏ học đứng chờ xem
Con gái qua lại cũng thòm thèm
Nhìn đi, nhìn lại, lòng sảng khoái
Nhìn lại phận mình đói hom hem
Cứ thế bao năm sống nửa người
nửa ngượm, cọng thêm nửa đười ươi
Nửa đời gồng gánh bao thúng sách?
Chẳng lẽ ta ngu? Học cả đời!
Miami, 1983
(*) Ê mông