Vũ Thư Nguyên

Y là Nghề, Văn, Thơ, Nhạc là Nghiệp

Mẹ ơi

u8709_t1272527113_uQfR6

Mẹ ơi,
Con khóc đêm qua
Vì con nhớ mẹ sinh con ra làm người

Hôm,
Con mở mắt chào đời
Mẹ cho dòng sữa ngàn lời ca dao
Bao năm nắng cạn, mưa rào
Nuôi con gồng gánh, có khi nào mẹ được vuỉ ?

Xưa,

Con đi học,
mẹ dắt tay từng bước
Mực tím, tập vần, mẹ dò trước từng câu
Những khi chóng mặt nhức đầu
Trắng đêm mẹ thức, dạ sầu từng li

Mẹ ơi,
Sao bỏ con đỉ?
Suốt đời con khóc, ai thì đền cho

Đêm,
Mẹ bỏ con qua đò
Mẹ đã qua đò
Sông Hằng ở lại, con mò trong đêm
Con mơ giọng hát êm đềm
À ơi con ngủ, ngủ êm giấc nồng
“Mẹ còn đi gánh hàng rong
Thân cò lặn lội nuôi đàn con thơ”

Trăng soi qua cửa song thưa
Mẹ ngồi bên dổ bằng lời xa xưa
Gió thu kẽo kẹt võng đưa
Tóc khô trán héo, me chưa ngơi tay

Ầu ơ..
“Mẹ già như mít chín cây
Gió đưa mít rụng con rày mồ côi!!!”

Mẹ ơi,
Mẹ ở trên trời
Phần con dưới thế, chịu đời đắng cay
Nay,
con thắp nén nhang nầy
Lời thương nhớ mẹ gửi đầy bên kia
Để cho con hát đêm chia
À ơi mẹ ngủ, ngủ khuya giấc nồng

Mẹ ơi!!!
Mẹ ngủ ngon nhé
Mẹ ơi!!!

Next Post

Previous Post

© 2024 Vũ Thư Nguyên

Theme by Anders Norén