Vũ Thư Nguyên

Y là Nghề, Văn, Thơ, Nhạc là Nghiệp

Đi

Đi…

1. Đi học

Mấy trăm mạng, toát mồ hôi!
Giảng đường chật hẹp đứng ngồi lên nhau
Chân mình, guốc đạp quá đau
Nghiến răng, khấn vái cho mau hết giờ

Mỗi ngày ngồi đất tám giờ
Nghe phê, viết kiểm chẳng khờ người sao
Gõ đầu thằng bạn thì thào
Tóc bao nhiêu sợi là bao tội tình

2. Đi Lao Động

Chỉ tiêu hơn một thước tây
Lớp mình phấn đấu chưa đầy mười phân
Mấy chàng nháy mắt trốn dần
Mấy nàng õng ẹo lo chân lấm bùn

Đêm Kinh Tế Mới đào kênh
Quên hết công tác bọn mình ngồi chơi
Nhạc vàng say gió buông lơi
Thủ trưởng thích chí, im hơi gật gù

3. Đi Quân Sự Học Đường

Năm thằng trưa nắng nhảy rào
Quang Trung khuất bóng ghé vào quán chơi
Dốc ly chanh đá mát người
Tội cho lũ bạn đứt hơi tập bò

4. Đi “tình nguyện”

Nghĩa vụ lệnh gọi rồi mày
Trường cho thi sớm cầu may lấy rùa
Đậu rớt ông cóc ăn thua
Tặng mày chuyền lại xấp “cua” chưa dùng

Tối nay cùng cạn chén này
Ngày mai “tình nguyện”, tao nay rời trường
Có thằng méo mặt thảm thương
Có thằng lặng lẽ dò đường thoát thân

Âm thầm mẹ khóc tỉ tê
Ngày đưa quân, gió đưa về xót xa
Hát lừng vang cõi xa nhà
Khóc than, lời vọng giờ ta lên đường

5. Đi “Về Nước”

Ta đi trời biển một màu
Mù sương bến đợi con tàu ra khơi
Viết câu để lại cho đời
Đêm sâu lục địa ta rời quê chung

Sóng gào cuòng nộ trùng khơi
Nhỏ nhoi số phận dập vùi bão giông
Chòng chành nước ngập thuyền đông
Bên là mạng sống, bên không hồn người

6. Đi học…trở lại

Cũng môn “Sinh Học” khó nhai
Tiếng Anh trọ trẹ nghe bài bâng quơ
Bạch cầu hoá kiếp trong mơ
Ngược dòng huyết quản ngẩn ngơ lối về

Mười mấy năm sống nửa người
nửa ngợm lại nửa đười ươi ê hề
Khi xưa “Thuỷ Lợi” quen nghề
Bây giờ đời đổi quay về …
Y Khoa!

San Diego, 1990

Next Post

Previous Post

© 2024 Vũ Thư Nguyên

Theme by Anders Norén