Vết Sầu Ngàn Năm
Lâm Bích Nhy
Có vết sầu ngàn năm không xóa
Thiên thu về em áo tím hoàng hôn
Chiếc lá nào rơi đậu ở trên vai
Xác lá gầy mong manh như mơ ước
Búp thon hiền em nhặt tình vàng úa
Chân trời hồng lặn ở phía trời tây
Vạt nắng chiều soi không tròn lẽ bóng
Em bơ vơ ngọc ngà vỡ từ đây
Thôi em về giặt áo bằng nước mắt
Ướp hương trầm cho tình mình thoát siêu
Em dặn lòng thôi đừng nhớ …nữa chi
Nhưng vết sầu mãi thắm một màu … sị..
Ôi vết sầu, vết sầu ngàn năm
Hỡi ơi người , em còn lắm u mê
Chẳng bao giờ thoát khỏi bể trầm luân …
Ôi vết sầu ngàn năm không xoá phai !!!
BEAT: BẤM ĐÂY ĐÊ TẢI VỀ