Vũ Thư Nguyên

Y là Nghề, Văn, Thơ, Nhạc là Nghiệp

Em là gió bốn mùa

Em là gió bốn mùa

Em cứ là gió thu
Để anh làm chiếc lá
Rơi trên đường em nhặt
Theo em dấu xa mù

Em cứ là gió đông
Cho anh lạnh tim nồng
Một lời cho anh hỏi
Em biết mình yêu không?

Em cứ là gió xuân
Dể anh là thông bên rừng
Tình vương theo em làn gió cuốn
Thông reo, thương, em. Thương ngàn thương!!!

Em cứ là gió hạ
Cho anh được làm mâỵ
Thôi, anh làm phương đỏ
Hôn má em từng ngàỵ

1982

Next Post

Previous Post

© 2024 Vũ Thư Nguyên

Theme by Anders Norén